-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-

Ngâm thơ cùng cà phê
Đăng bởi Hân Vinh vào lúc 18/06/2020
Cà phê giờ đây không còn chỉ là thức uống bình thường, mà nó đã và đang là chiếc cầu nối giữa tâm hồn và cảm xúc của những gã chất chứa nhiều tâm tư, muốn ngâm mình trong góc khuất cùng ly cà phê đầy huyền bí. Khi trong lòng chất chứa những nỗi niềm tâm sự như một thói quen vô định ta thường tìm đến một góc quán quen. Nhìn những giọt cà phê rơi tí tách, thưởng thức vị đắng đót ở đầu môi và cảm nhận vị ngọt thơm đang lan tỏa dần trong từng thớ thịt bỗng thấy lòng chùng xuống, căng thẳng cũng đang dần tan, muộn phiền cũng được xoa dịu.
Cái cảm giác ngồi một mình bên tách cà phê nhìn phố phường tấp nập với một nỗi buồn mênh mang ta như tìm lại được chính mình, giữa bộn bề của cuộc sống, nhìn về phía xa xăm, nhớ về những kỷ niệm mà bấy lâu nay đang giấu kín trong lòng, trút bỏ tất cả mọi nỗi buồn chán, sự cô đơn hay những khó khăn vướng mắc trong cuộc sống thường nhật. Giây phút ấy quý giá biết nhường nào!
Cái cảm xúc ấy đã đi vào thơ, làm biết bao gã nhà thơ đắm chìm trong cảm xúc cùng cà phê. Chúng được viết lên đầy ngắn gọn và xúc tích để nói lên hết nỗi niềm tâm trạng của biết bao nhiêu người.
Dưới đây là hai bài thơ ngắn viết về tâm trạng buồn cùng ly cà phê:...
CAFE VÀ NỖI NHỚ
Thơ: Trường Nguyễn
Cà phê đắng giọt buồn rơi nhẹ
Nhớ em nhiều ...bé ở nơi đâu
Chiều buông vướng một chút sầu
Lựa vần ghi lại giọt châu bỗng tràn
Mây lờ lững phơi làn khói thuốc
Mình lặng nhìn thời cuộc bon chen
Cafe giọt đắng * ướt mèn
Trông về nơi đó mình quen thủa nào
Giờ ly biệt lòng sao thấy nhớ
Người đâu rồi tan vỡ lòng ai
Ngày qua , tháng nhớ, đêm dài
Một lời nói cạn mình sai nhé nàng .
Suy Tư Cà Phê
Thơ: PBH
Gởi hết tình sầu trong giọt đắng
Để đời còn lại chút chơi vơi
Ngoài trời bông tuyết rơi rơi
Cành thông lát lẻo lả lơi trước thềm
Cà phê nhỏ giọt êm đềm
Đưa ta về với hương đêm mộng lành
Ngắm nhìn giọt đắng long lanh
Hương cà phê lẫn mong manh nỗi buồn
Giọt này gợi nhớ gợi thương
Che chung vành nón con đường nắng trưa
Giọt này sóng sanh ngày xưa
Long lanh mắt đợi chiều mưa năm nào
Giọt vui nghe gió lao xao
Gởi vào trong đó chênh chao xuân thì
Giọt buồn bỏ nước ra đi
Chí trai thẹn chửa đên nghì núi sông
Giọt này đau đáu tấc lòng
Hồn quê khoắc khoải, đêm trông, ngày chờ
Giọt này tím ngắt vần thơ
Đắng lòng thương thuở mộng mơ, vương sầu...
Xôn xao giọt trước giọt sau
Nhuộm cho mái tóc đổi màu hoa râm
Thoảng trong dịu ngọt hương thầm
Ngày xưa ơi mấy bổng trầm đắng cay
Cuộc đời nhiều giọt đắm say
Lẫn trong tâm thức ngất ngây tình đời
Ngắm nhìn bông tuyết rơi rơi
Thả hồn theo với chơi vơi giọt sầu.