loading
LIÊN HỆ

Hạ mưa

Đăng bởi Hân Vinh vào lúc 13/07/2020

Mưa mùa hạ u buồn đến tê tái, giống như nỗi buồn của người con gái, cứ day dứt, thấm đẫm không bao giờ phai. Một đợt mưa phùn đi qua lại cứ nghe tiếng con tim mình rơi nhẹ, nhìn màn mưa giăn kính cả không gian mà tâm hồn liền đau buốt, không hiểu sao cứ cảm thấy nó rơi trong tim chứ không phải rơi ngoài không gian. Đưa tay vuốt nhẹ những hạt mưa ngoài tấm kính, nước mắt trực trào như sắp rơi, long lanh trong ánh mắt em là một nỗi buồn khó tả, đau buốt nhưng sâu lắng.

Không khí se lạnh càng làm tâm hồn cô đơn, nhiều khi cảm thấy lạc lỏng đến phát sợ, đôi lúc lại thấy cứ như ta chỉ sống ở mỗi thế giới của chính mình. Mỗi lần nhìn mưa lại bao nhiêu suy nghĩ ùa về, trong vô thức hay đã từ lâu hằn sâu trong tiềm thức. Như biển vẫn luôn đọng nước, như thế giới của cô gái nhỏ trong đôi mắt em, một niềm hạnh phúc nho nhỏ được giấu kính và cả những chuỗi ngày em gửi gấm trong trái tim người em yêu.
Những ngày mưa, tôi chọn cho mình một ly cà phê nguyên chất. Ngồi trong quán cà phê tĩnh lặng, nhâm nhi từng ngụm, lắng nghe những bản nhạc Jazz hay những bản nhạc Trịnh. Cũng chỉ để suy và ngẫm lại tình yêu và cuộc sống bên từng giọt cà phê.



 

CÀ PHÊ TÌNH XA
                                            Thơ: Thoại Huỳnh

Từng giọt cà phê , từng giọt rơi
Nỗi niềm tâm sự cứ đầy vơi...
Dòng người hối hả , người xuôi vội
Ta với mộng phiêu... thoảng một thời !

Ta nhấm cà phê , đắng sự đời
Uống hình mỹ nữ , khát đôi môi
Dòng đời trôi dạt , thân chìm nổi
Tình cứ vật vờ , tím mãi thôi ...

Điêp khúc tình xa cứ lả lơi
Tơ lòng vương vấn mộng xa xôi
Mơ màng ẩn hiện trong làn khói
Tình đẹp trong ly ... ngất lịm tôi !